Skip to main content

Có những người bạn, ta gặp từ thuở thiếu thời. Rồi suốt mấy mươi năm sau, họ vẫn còn ở đó, lặng lẽ mà vững vàng như bóng cây che nắng mưa đời người. Aristotle từng nói: “Không ai chọn sống mà không có bạn, ngay cả khi họ có mọi điều tốt đẹp khác.” Tôi nghĩ, ông nói đúng – và đúng nhất với những tình bạn lâu bền như thế.

Bao nhiêu mùa mưa nắng, bao nhiêu đổi thay, bao nhiêu niềm vui và khổ đau đã đi qua… Vậy mà tình bạn vẫn còn nguyên, như một sợi chỉ bền bỉ nối quá khứ với hiện tại. Có khi lâu lắm mới gặp, nhưng chỉ cần một câu chào, một ánh mắt, là bao kỷ niệm lại ùa về. Ở tuổi quá năm mươi, ta có thể mất đi nhiều thứ: sức khỏe, tiền bạc hoặc địa vị. Nhưng tình bạn lại trở thành tài sản quý nhất, bởi nó nhắc ta rằng mình chưa bao giờ đi một mình.

Một ly cà phê buổi sáng, một chai beer vì lâu chưa gặp, một cuộc gọi hỏi thăm, hay chỉ là ngồi cạnh nhau trong im lặng – những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy lại là hạnh phúc đủ đầy. Bởi tình bạn lâu năm không cần chứng minh gì cả. Nó tồn tại nhờ sự tin cậy, thấu hiểu và những sẻ chia âm thầm suốt chặng đường dài.

Nếu hôm nay bạn vẫn còn có một người bạn đã đồng hành hơn nửa đời người, hãy mỉm cười và biết rằng mình thật may mắn. Vì ở đời, không phải ai cũng có được “món quà” ấy. Tình bạn không chỉ là ký ức, mà còn là nguồn lực để ta tiếp tục bước đi vững vàng, ngay cả khi tuổi tác khiến bước chân dường như chậm lại.

Chúng ta có thể không còn trẻ nữa, nhưng khi tháng 9 – mùa tựu trường trở lại, ký ức học trò trổi dậy cùng những người bạn năm xưa, ta càng thấy rõ: tình bạn chính là lý do để mỉm cười và sống trọn vẹn từng ngày.

BTP, mùa tựu trường năm 2025.

Leave a Reply